Posted in

Ngày 1: Tính đóng gói trong OOP.

Ngày 1: Tính đóng gói trong OOP.

Tính đóng gói (Encapsulation) là một trong bốn tính chất cơ bản của lập trình hướng đối tượng. Tính đóng gói bảo vệ dữ liệu khỏi việc truy cập trực tiếp từ mã nguồn bên ngoài bằng cách sử dụng các phương thức getter và setter.

Triển khai:
“`
public class Student {
private String name;

public String getName() {
return name;
}

public void setName(String newName) {
this.name = newName;
}
}
“`
Mã bên trên định nghĩa lớp Student với thuộc tính ‘name’ được đóng gói. Truy cập đến ‘name’ chỉ có thể thông qua hai phương thức getName() và setName().

Trường hợp đặc biệt: Trong một số trường hợp, chúng ta có thể không cần đến phương thức setter. Ví dụ, nếu thuộc tính của một đối tượng không được phép thay đổi sau khi khởi tạo đối tượng, chúng ta chỉ cần phương thức getter.

Câu hỏi phỏng vấn:

1. Đối tượng là gì trong Java?
– Đối tượng là một thực thể trong thế giới thực có thể được đặc tả trong lập trình bằng các phương thức và trường dữ liệu.

2. Tính đóng gói là gì trong OOP?
– Tính đóng gói là cách ẩn dữ liệu và bảo vệ nó khỏi việc truy cập trực tiếp từ mã nguồn bên ngoài.

3. Tại sao chúng ta cần đến tính đóng gói?
– Để bảo vệ dữ liệu và tránh thay đổi dữ liệu một cách không kiểm soát.

4. Hãy đưa ra một ví dụ về việc sử dụng tính đóng gói trong lập trình Java.
– Ví dụ như bên trên.

5. Đặc tính nào khác của OOP liên quan đến tính đóng gói?
– Tính kế thừa, đa hình và trừu tượng.

Ngày 2: Bắt đầu với câu sau.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *