Ngày 1: Polymorphism trong Java.
Polymorphism là một trong bốn tính chất cốt lõi của lập trình hướng đối tượng, cho phép các lớp con có thể sử dụng các phương thức của lớp cha mà không cần biết rõ đặc điểm cụ thể của chúng.
Ví dụ về Polymorphism:
“`
public class Animal {
public void animalSound() {
System.out.println(“The animal makes a sound”);
}
}
public class Pig extends Animal {
public void animalSound() {
System.out.println(“The pig says: wee wee”);
}
}
public class Dog extends Animal {
public void animalSound() {
System.out.println(“The dog says: bow wow”);
}
}
“`
Trường hợp đặc biệt: Có một trường hợp đặc biệt xảy ra khi một đối tượng cụ thể có thể được coi là có nhiều hình dạng. Loại hình này được gọi là Polymorphism.
Câu hỏi phỏng vấn:
1. Làm thế nào để sử dụng đa hình trong java?
Đáp án: Sử dụng từ khóa extends để tạo lớp con từ lớp cha và sau đó ghi đè các phương thức từ lớp cha trong lớp con.
2. Liệt kê 4 tính chất cốt lõi của lập trình hướng đối tượng?
Đáp án: Encapsulation, Inheritance, Polymorphism, Abstraction.
3. Lập trình hướng đối tượng có lợi ích gì?
Đáp án: Tính kế thừa giúp lập trình viên tiết kiệm thời gian và công sức rất nhiều. Nó giúp cải thiện tính tái sử dụng, cung cấp sự trừu tượng và đóng gói.
4. Đa hình ở java có gì đặc biệt?
Đáp án: Đa hình cho phép một đối tượng có thể được tham chiếu bởi các tham chiếu của kiểu cơ sở.
5. Tại sao nên sử dụng đa hình?
Đáp án: Đa hình tạo ra mã nguồn linh hoạt, dễ hiểu, dễ bảo trì và tối ưu hóa.